Thứ Ba, 25 tháng 12, 2007









Hà hà!



Mới "nhặt được" mấy cái ảnh của mình từ lâu lắm rồi! post lên đây cho nó khỏi "thất lạc"!






Nhìn ảnh lại .....



Ghừ! Đến giờ vẫn chưa hiểu tại sao "bà ta" dám loại mình!!



Biết là "nhầm lẫn" - nhưng mà ta vẫn "tức không chịu được" - may mà ta đây - không hay "để bụng" - nhắc ra tí cho nó "khuây khỏa" thôi - chứ chuyện này qua lâu rồi - để ý làm gì!



Tiếc là mình chưa giúp được gì cho NOL thì nó đã "ngỏm củ tỏi"!



Hơi thất vọng về đội này!!



"Đóng cửa - tu luyện" đã lâu rồi mà thấy thiên hạ vẫn "thái bình" - chẳng có gì đổi khác cả! Chưa lấy "nhân" nào nổi trội xuất hiện suốt mấy tháng nay - buồn!



Mấy "ông bạn" bên Saga cũng buồn cười - nhát quá là nhát - dù sao cũng có "một thời" ta hăng hái góp sức cho bên ấy! Tấm lòng của một người có tâm huyết mà người ta không hiểu "thì thôi" - ta lại "tự do"!



Vừa học xong một khóa chỗ thầy Fdrerich (chả biết viết có đúng không - sorry thầy)! Càng làm ta thêm phần "lo lắng"!...



Lúc khủng hoảng - khi mệt mỏi - thất bại - chán chường - hay ngay cả khi con người ta lo lắng trước tương lai, sợ hãi trước thực tại - thì rất dễ dàng để "thay đổi" - nhưng nếu ta đang "quá" hài lòng với thực tại, quá yên chí với tương lai. Ta đang sống tốt, ta đang tự tin, thậm trí tự kiêu, ta đang có ưu thế vượt trội so với những kẻ đồng trang lứa - về cả "bên trong - lẫn bên ngoài", ta có một giấc mơ, một hoài bão, một sứ mệnh, và cả một kế hoạch hết sức rõ ràng để thực hiện nó. Ta kiểm soát, ta hài lòng với những gì đang diễn ra, và ta tự tin về một kế hoạch dài đầy triển vọng - thì đó đương nhiên phải là thời điểm ta "hài lòng" nhất rồi!....



Ấy thế mà ta đang phải băn khoăn trước một dự định thay đổi! Một thay đổi lớn!



Còn ngạc nhiên hơn, nếu thậm chí, chính bản thân ta cũng chưa "lường trước" được hết những "kết quả" mà sự đổi thay này mang lại!



Mọi việc quá hoàn hảo - ấy mới là thứ ta sợ, ấy mới là thứ ta tiếc~



Ta đã từng đứng trước những bước chuyển mình lớn lao, những bước chuyển mà - thứ thì hình thành cho ta tính cách ; thứ thì hình thành cho ta những quan điểm, những cách nhìn, cho ta một vốn sống, một cách nghĩ, một lý tưởng. Mỗi lần ta thay đổi - là mỗi lần ta cảm nhận sự trưởng thành - và ta thầm cảm ơn - những con người đã có mặt dù vô tình - hay cố ý - vào những sự kiện "trọng đại" ấy của đời ta.



Nhưng tất cả những lúc ấy - đều là "bất khả kháng" - hoặc là ta bị dồn vào "đường cùng" - hoặc là ta quá ư thất vọng về hiện tại. Ta thay đổi - đồng nghĩa với ta đối mặt với những vấn đề, những yếu điểm đã tồn tại quá lâu trong con người ta - mà đã đến lúc ta không thể "chấp nhận" nó! Ta phải tiêu diệt nó - nếu không nó sẽ hủy hoại ta!



Và cũng chính bởi thế - ta thích những thời khắc lịch sử như thế - khoảnh khắc ta sống động, ta mạnh mẽ, ta cương quyết... Và ta sống thực với con người ta - đầy sức mạnh!



Và với sức mạnh ấy - khó trách ta trở thành kẻ "hơi kiêu ngạo"!!



Nhưng giờ đây - có lẽ đã đến lúc chính ta lại phải thách đấu với con người đầy sức mạnh , đầy sự thỏa mãn kia....



Động cơ thay đổi ư??



Nói thể nào nhỉ?



Khi người ta leo lên đến đỉnh dốc - và chợt nhìn thấy một cái đỉnh núi cao hơn, đẹp hơn, hoành tráng hơn; thì cái khó khăn - khó khăn hơn nhiều so với việc leo lên đỉnh dốc - đó là từ bỏ vị trí ấy!



Từ bỏ cái "đỉnh dốc" nhỏ bé, để "đi xuống" rồi leo lên cái đỉnh đầy thách thức, đầy "cám dỗ" kia! Từ bỏ cái vỏ kén mà ta đã tạo dựng, nó đã bảo vệ, nó đã phát triển cùng ta ở một trong những giai đoạn quan trọng nhất... Để làm gì? ..... Để "lột xác". Đã đến lúc ta lớn lên! Đã đến lúc ta không chỉ chiến thắng bằng sức mạnh, bằng trí tuệ, bằng ganh đua, bằng nghị lực, bằng niềm tin, và bằng cả sự tàn nhẫn, mặc dù - nó cho ta sức mạnh!!!



Các giá trị của ta - được xây dựng - giống như người ta xây dựng những đạo luật - để... "dọn đường" thực hiện một chính sách nào đó! Tương tự như vậy, giá trị của ta - được tạo dựng, để ta không phải do dự, ta không phải nghi ngờ, để ta có thể rảnh tay hành động! Có thể ta mạnh - nhưng liệu còn kẻ nào mạnh hơn ta?? Chẳng lẽ cả đời - ta phải cố gắng để trở thành kẻ "mạnh nhất"? Đó là ý trí của "nam nhi" từ hàng ngàn đời nay - ta cũng vậy! Và ta tự tin rằng ta có thể làm được!! Nhưng liệu hạnh phúc có đến từ đắng cay? hòa bình có đến từ cuộc chiến? Ta nghi ngờ cả những thứ ta chưa bao giờ nghi ngờ!!!



Và ta biết rằng - ta có cái gì đó không ổn!



Ta vẫn sẽ khôn ngoan, ta vẫn sẽ mạnh mẽ, ta vẫn sẽ quyền lực - nhưng theo một cách khác - nếu ta thay đổi - và thay đổi thành công!



Ta chợt "ngộ" ra cái sức mạnh thật sự - nằm ở đâu; cái khôn ngoan thực sự là thế nào!



Ta không còn phải lo nghĩ làm sao - để các bạn ta hết lòng, để người của ta dốc sức....!



Ta đang dần hiểu ra cái chân lý của sự hy sinh, của lòng quả cảm. Chân lý của những con người, hết lòng cho lý tưởng! ....



Và ta - nếu ta gieo được lý tưởng ấy vào lòng người khác - thì khi ấy - ta mới đánh thức được sức mạnh thực sự của họ - gieo mầm cho lý tưởng của chính ta!






Và chính hôm nay - ta cũng không ngờ rằng - việc cho rằng mình hiểu hết về người khác - là điên rồ! Ta tin rằng ta nhạy cảm, ta tin vào trực giác, càng tin hơn vào khả năng quan sát, phán đoán của mình - thế nhưng - ta đã bất ngờ - vì những thứ ta nghĩ - chẳng đúng bao nhiêu - đó chỉ là những thứ ta tưởng tượng - và gán ghép cho người đó!!!






..................



Ngoài lệ một tí (vì có liên quan); ---------mất nửa đêm qua - mò mẫm trong blog của Trock. Sock! Đó là cảm nghĩ đầu tiên!! Có lẽ mình "tưởng tượng" về nó quá nhiều - nên đâm ra "choáng" khi nhìn vào sự thật!



Không tả nổi cảm giác ấy, nhưng có cái gì đó hụt hẫng! Khác nhau quá xa - chắc không có gì phải bàn! Nhưng những câu nó viết - chắc không bao giờ mình viết - dù bất cứ lý do gì! 20 tuổi - chưa tìm ra lý tưởng cho mình - thì có thể hiểu - nhưng vẫn có cái gì đó hụt hẫng! Lại từ hụt hẫng, nhưng từ này quá đắt, quá đúng, hụt hẫng vì do mình tưởng tượng! Dù chả mấy ai biết mình có blog này, nó thì càng không, nhưng dù sao cũng mong nó đọc được mấy dòng này - bởi đến giờ phút này - mình vẫn chưa gọi tên được là gì - nhưng "có điều gì đó không ổn"! 1 con bé cần giúp đỡ chăng? Nó lại ghét nhất - việc người ta muốn nó thay đổi!!! Ừ thì cứ là Trock đi nhưng đừng yêu rock theo kiểu đó! Không hiểu sao - vào blog của nó - mình lại có cảm giác u ám lạ!! Sao một con bé - lại có những sở thích lạ thể nhỉ?



Lại bàn về bọn con gái - hôm CN cũng nói chuyện với "một em" - về TL, "nó" bảo vệ TL, thì chắc rồi - bọn con gái mà - cũng bởi "nó" chỉ biết "một phần sự thật"! Chỉ khổ cho đứa bạn "nó' - bị mắng te tua - mà chắc chả biết "cãi" thế nào. Nhưng "nó" cũng nên hiểu - bọn con trai bất bình về vụ của TL - không phải bởi bản thân con bé ấy - nó thì có gì để người ta phải quan tâm nhiều đến vậy? Nhưng bầy tỏ thái độ về nó - là cách bọn con trai bầy tỏ sự kì vọng, sự sợ hãi rằng nếu nó không làm như vậy thì biết đâu - một ngày kia - chính những người xung quanh nó, người thân của nó - lại trở thành những điển hình xa ngã? Nó sợ, và nó hy vọng rằng - đó là cá biệt - và nó phải bầy tỏ thái độ cứng rắn nhất - cái đó là từ phần sâu nhất trong nội tâm của bọn con trai! Hãy thông cảm chứ (mặc dù ta không bình luận một câu nào về em TL này - lý do thì có nhiều - nhưng đại để TL cũng không đến nỗi - quá sa ngã).



Hì - Gọi NL bằng "nó" - rủi "nó" đọc được không biết có hiểu nhầm không? nhưng đây là tư ta quen gọi bọn con gái rồi!



Ấn tượng nhất về bạn này là giọng nói! Đúng giọng "con gái" theo "kiểu" mà mình thích. Nhẹ nhàng, ấm áp, và chia sẻ! Giọng này có thể "hút hồn" ta - lên ta phải cảnh giác!



Rủi gặp một đứa (Giọng hay + thông minh) - không khéo ta "chết mất"!



Liệu có đứa con gái nào biết mình thích bọn con gái nhẹ nhàng không nhỉ (mặc dù toàn chơi với con gái "đầu gấu")!!